...cuả nó lên khi trả tiền những người thuê nó đều trả thêm, tuy là 1,2 chục nghìn thôi nhưng đối vs người nghèo như nó cũng là quý lắm rồi. Mọi người trong làng ai cũng thương và quý mến nó nhưng nó luôn mặc cảm về bản thân, 1 thằng nghèo và mồ côi. Đến năm lớp 9, nó phải chịu nỗi đau mất người thân 1 lần nữa, người ông nội đáng kính cuả nó đã ra đi vì cơn đột qụy bất ngờ ở cái tuổi 73. Sau đó, bác Dương đã đón bà nội về an dưỡng, vậy là chỉ còn nó vs căn nhà quạnh hiu Nhiều đêm trong gian buồng tối om không 1 ngọn đèn leo lắt, nỗi cô đơn và buồn tủi bủa vây bao trùm lấy nó, nó có 1 ước muốn, đó là vong linh cuả bố mẹ hay ông hiện về thăm nó nhưng đều vô vọng, tất cả chỉ là màn đêm cũng sự im nặng đến não nùng. Cũng vì cái tội nhà nghèo lại mồ côi lên nó không có lấy 1 thằng bạn, ngoài miệng họ gọi nó 1 điều bạn, 2 điều bạn, nhưng sau khi nó đi thì buông lời khinh mạt, nó biết những cũng cười cho qua, nụ cười cay đắng cho số phận mình. Nói hết đến bạn giờ đến tình, tình yêu ư? Không, trong từ điển của 1 thằng nghèo như nó không có 2 từ tình yêu. Nó biết bây giờ chỉ có học, học mới giúp nó thoát khỏi kiếp nghèo và lời khinh miệt cuả lũ bạn. Nó học rất giỏi, 12 năm nó đều nổi danh nhất trường về hành tích học tập dù không đi học thêm 1 buổi nào, tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-troi-ban-chang-ngoc-nha-ngheo-va-nang-tieu-thu-danh-da/67535/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.