Hai ngày sau đám tang ba e, mọi việc ở công ty và ở nhà diễn ra tạm ổn. Nó đi làm, nhưng không như những lần khác, bắt đầu từ khi ba e mất nó làm việc rất nghiêm túc, quyết đoán và tất nhiên nó không còn ngồi yên một chỗ nữa rồi. Nó ghé qua nhà e thường xuyên để thắp hương cho ba và coi tình hình e ra sao. E vẫn thế, ủ rũ và không chịu ăn uống, nó đau lắm mà không làm được gì cho e cả, chỉ biết nhìn e co ro thất thểu trong vòng tay cuả mẹ ngồi bên bàn thờ ba. Hai ngày nữa, phiên toà xét xử tên khốn kiếp đã cướp đi sinh mạng cuả ba diễn ra, tên khốn bị tù 10năm, xe e được trả về và nhà e được đền bù 400tr. 400tr hay 400tỉ thì cũng không tài nào đền nổi một mạng người vô giá! Mấy ngày sau e khá hơn một chút, nó thấy yên tâm hơn. Còn về công ty, ba e mất như rắn mất đầu, chị Vân tạm thời làm giám đốc, cái ghế đó thực ra cuả nó nhưng nó không muốn ngồi vào ngay vì sợ dị nghị, phải lập công đã rồi mới nhận thưởng được. Tối thứ 7, đang lim dim sau ngày làm việc mệt mỏi thì điện thoại reo, nó lờ đờ mở mắt, là mẹ e
-Dạ con nghe!
-Huhu! Bảo Nam, cái Bống lên xe đi đâu mất rồi, cô ngăn không được! Giúp cô với! Hức!
Nghe thế nó liền bật dậy
-Vâng vâng! Con biết rồi ạ! Con đi liền!
-Ukm! Hức!
Nó mặc quần áo vội rồi phi xuống nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-troi-ban-chang-ngoc-nha-ngheo-va-nang-tieu-thu-danh-da/3191603/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.