E vùng vẫy, lồng lộn lên như một con điên, nó chỉ biết ôm lấy e thật chặt, chú Hai phải cùng nó mới giữ e lại được. Chiếc giường ba e nằm tiếp tục được đẩy đi
-BA ƠI, CON LÀ BỐNG CUẢ BA ĐÂY BA! BA TỈNH DẬY NHÌN CON ĐI BA! BA TỈNH LẠI CHƠI VỚI BỐNG ĐI BA! BA ƠIIII! Huhu!
E hét lên trong vô vọng. Giường ba e khuất bóng sau cánh cửa phòng cấp cứu thì e nấc lên một tiếng nghẹn ngào rồi ngã vào lòng nó ngất lịm đi. Mẹ e vừa tỉnh, thấy mọi thứ xung quanh, bà vội bò tới chỗ e. Chân tay bà run rẩy, mất chồng, bà chỉ biết ôm lấy e nức nở. Một chị y tá đi vào
-Bác trai vừa được nâng lên xe! Mời người nhà đi trước dẫn đường để chúng tôi đưa bác trở về!
Chị nói rồi lắc đầu đi ra. Nó bế e lên còn chú Hai và chị Xuân dìu mẹ e đứng dậy. Ra đến cửa, khi mọi người đã yên vị trong xe
-Chú lái xe cẩn thận! Con ở đây thanh toán rồi còn về liền! Nó nói
-Ukm!
Chiếc ôtô chậm rãi đi ra khỏi cổng bệnh viện, theo sau là xe chở ba e. Nó thở dài rồi quay vào, hoàn tất mọi thủ tục xong, nó bắt taxi về. Trên đường tới nhà e, nó về khu trung cư thay đồ và hai bộ quần áo để thay. Khi đến nơi thì bệnh viện cũng vừa rời đi và đã có rất nhiều xe máy dựng ở ngoài đường rồi. Vào trong thì nó thấy a Mạnh và rất nhiều người khác đang khênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-troi-ban-chang-ngoc-nha-ngheo-va-nang-tieu-thu-danh-da/3191600/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.