..mà nó không hay biết. Nó quay ra nhìn e cười nhạt gật đầu một cái rồi lại ngước lên nhìn ba mẹ. 11h thì nó và mọi người ăn cơm trưa. Cơm nước xong, nghỉ ngơi vài giờ nó và bác Dương đi xem và đặt đồ mai làm cơm. Đến nhà ông Lương bán gà vịt, đặt xong nó toan trả tiền thì bác Dương ngăn lại
-Ơ bác, con lo được cho công việc cuả bố mẹ con mà!
-Thế bố mẹ mày không phải là e trai e dâu bác à? Tiền của mày giữ lại mà tiêu đi, lên thành phố cái ví không dày dày khó sống lắm! Nhà vừa thu vụ cá xong, thêm vài triệu tiền đền bù ruộng nữa lên bác có dư một ít, với lại mai hai bên nội ngoại kiểu gì chả góp giỗ. Việc của con bây giờ là cố mà làm ăn cho khấm khá lên cho cả họ nở mày mở mặt nghe chưa?
-Dạ dạ!
Xong hai người tạt qua mấy nhà nữa rồi đi về. 6h trời đã tối om, "ngày tháng 10 chưa cười đã tối" quả không sai mà. Cơm nước xong, nó và e đi dạo trên con đường làng thân quen. Đi mãi, nó dẫn e ra bờ đê bao quanh con sông quê hương. Gió đồng nội lồng lộng là đua đưa mấy rặng tre trên bãi. Đêm nay trăng sáng in hằn xuống mặt sông thật đẹp. Trên đê không chỉ có nó và e mà còn nhiều đôi và đám thanh niên trai gái tụ tập hóng và chém gió luôn. Nó quay sang nhìn e
-Quê a bình yên và trong lành thật đấy!
E nói mà đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-troi-ban-chang-ngoc-nha-ngheo-va-nang-tieu-thu-danh-da/3191585/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.