Sáng hôm sau, tia nắng ban mai từ bên ngoài cửa sổ phòng bệnh rọi thẳng vào mắt làm nó khẽ cựa mình, nhăn mặt vì chưa muốn mở mắt. Thấy có gì nằng nặng đè lên bụng, nó đưa tay lên, một cái gì đó mềm mại và mát rượi. Nó vuốt tay xuống, cảm giác thứ đó nhỏ dần, đến một chỗ nó vân vê, lúc ấy đã đủ để cho nó biết mình đang chạm vào thứ gì rồi. Nó mở bừng mắt nhấc đầu lên nhìn, nguyên một cái chân trắng trẻo cuả ai đó đang đè lên nó, rùng mình quay sang, e đang nằm cạnh nó ngủ ngon lành, e mặc quần đùi ngắn áo ba lỗ Full Màu Đỏ, lộ cả ra dây áo con cũng màu đỏ nốt
-A.A.A!
Nó la lên rồi bắn khỏi giường, thấy động e tỉnh giấc, nhìn nó bằng đôi mắt ngái ngủ
-A dậy rồi ạ? Giọng e thật nhẹ nhàng như không ý
-E..e..ngủ chung với a từ khi nào thế? Nó toát mồ hôi hỏi e
-Dạ đêm qua! Tại e sợ mà hìhì!
Nói rồi e ôm lấy cái gối nó nằm nhìn dễ thương lắm và cũng dễ sợ luôn, rất là khiêu cmn khích!!!
-Sợ ma thì ở nhà ngủ đi chứ vào đây làm cái gì rồi tự dưng chui sang giường người ta ngủ hả? Lỡ ai thấy họ hiểu lầm thì sao? E không thấy ngại à? Nó gắt lên
-Hiểu lầm kệ họ! Còn ngại, người yêu thì ngại gì chứ! Hôm qua e còn thay quần áo cho a để mặc đồ bệnh nhân kìa! E nói giọng tỉnh bơ
-!!!
Nó tròn xoe mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-troi-ban-chang-ngoc-nha-ngheo-va-nang-tieu-thu-danh-da/3191573/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.