Đời người lênh đênh song cũng có hạn định, hạn định rồi lại tiếp tục lênh đênh.
Thư Lộ đọc thật chậm những con chữ trong bản thảo, nhiều lúc, cô lại thấy lòng mình nhẹ nhõm và bình yên đến lạ kỳ
- Khi đọc nên câu văn này, liệu bạn có thấy được sự cô đơn?
Thư Lộ không hề nhận ra, khi mình nói đến đó, khoé môi thoáng phớt cười giễu cợt.
Thư Lộ đổi tư thế ngồi, hướng về phía micro rồi nói:
- Thực ra, đây là trích đoạn trong một cuốn sách nói về nỗi cô đơn, sách có tên gọi “Thành viên của tiệc cưới” viết bởi tác giả Carson McCullers. Năm hai mươi ba tuổi, bà đã cho ra đời cuốn tiểu thuyết lừng danh “Trái tim là kẻ săn đuổi cô đơn”, ngoài ra còn có “Du ca của quán cà phê buồn”. Những tác phẩm trong cuộc đời bà hầu như đều nói về sự lẻ loi trơ trọi, hoặc có lẽ chính bản thân bà luôn là người cô đơn.
- Mười lăm tuổi, Carson mắc bệnh phong thấp, đi liền theo đó là bệnh tim, viêm màng phổi, viêm phổi, ung thư vú. Năm hai chín tuổi gần như bại liệt, đến tháng tám năm 1967, Carson bất ngờ xuất huyết não, hôn mê liên tục bốn mươi lăm ngày rồi qua đời. Chúng ta có thể mường tượng ra, cả cuộc bà là sự cô đơn ngàn trùng, luẩn quẩn trong vòng vây của bệnh tật, nhưng kỳ tích ở chỗ Carson không hề tuyệt vọng, bằng không bà đã không mang đến cho đời nhiều tác phẩm đến vậy.
- “Thành viên của tiệc cưới” không nổi danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tinh-yeu-coi-bo-ben-ay/2354489/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.