Tháng tư.
Vào xuân cả tháng rồi mà vẫn có những ngày thật u ám lạnh lẽo.
Bầu trời xám xịt. Mây đen giăng đầy. Những cơn gió hung dữ càn quét khắp mọi nơi trên mặt đất. Không bỏ sót, không khoan nhượng. Từng cành cây ngọn cỏ sợ hãi khúm núm co mình run lập cập.
Trong sân trường, ai ai nấy nấy đều mặt cúi gằm, chân bước vội vã, cố tránh những cơn gió đang quật tới tấp như muốn cuốn bay bất cứ thứ gì chưa tìm được chỗ bám trụ. Tuy nhiên dù khẩn trương đến đâu, sinh viên nào vô tình đi qua cửa thư viện, đều không khỏi tò mò ngoái đầu nhìn bóng người quật cường ở giữa khoảng sân. Anh đứng khoanh tay bất động, không có một chút ý định né tránh sự hung tàn của những cơn gió.
Người trong thư viện thì càng không thể nào rời mắt khỏi anh ta.
- Anh chàng đấy vẫn đứng đó hả cậu? - Một cô gái tóc vàng ngẩng đầu từ cuốn sách thì thầm.
- Ừ... - Cô bạn ngồi cạnh cửa sổ khẽ gật đầu. - Hai tiếng đồng hồ rồi, không hề đổi tư thế. Vẫn cứ nhìn chằm chằm về hướng này.
- Khổ thân! Không biết là trồng cây si ai nữa. - Cô gái tóc vàng tặc lưỡi đưa mắt nhìn quanh. - Mà không biết cô gái nào mà có lòng dạ sắt đá quá. Để anh chàng đẹp trai thế kia phải đứng đợi trong gió bão mịt mùng.
- Là mình thì mình chạy xuống ôm anh ấy ngay. Nhìn mặt đẹp trai là không giận nổi quá ba phút...
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tim-lai/2410506/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.