- Ui, pho mát với dứa ngon quá! - Kiều Anh rút cây tăm chọc trên miếng pho mát ra khỏi miệng tấm tắc khen.
Chưa nuốt xong vào bụng, cô nàng đã ngó sang món cá hồi hun khói với kem chua, đầy những viên vuông vuông nhỏ nhắn được sắp xếp ngay ngắn trong khay, nhón một miếng gật gù:
- Ngon quá! Ngon quá! Kiểu này khỏi phải ăn tối luôn. - Cô nàng huých tay Khánh An cười ranh mãnh. - Đã bảo cậu là cứ đi chắc chắn không thiệt mà.
- Phải rồi. Kiều Anh thì nói có bao giờ sai.
Khánh An phì cười gật đầu hùa theo, chậm rãi thưởng thức vị ngọt lịm đang tan chảy trên đầu lưỡi của chiếc bánh hoa quả trộn kem trứng, tò mò đưa mắt quan sát những con người lạ mặt ở xung quanh, ai ai nấy nấy đều chững chạc nghiêm túc trong trang phục áo vét quần tây, bận rộn trò chuyện xã giao.
Thật là lạ! Kể từ lúc có trí nhớ tới giờ, cô chưa bao giờ nhìn thấy nhiều người Việt và nghe thấy nhiều tiếng Việt tới vậy.
Bạn bè cô, ngoài Kiều Anh là người Việt ra, thì toàn là sinh viên quốc tế học cùng khóa và trong cùng đội chèo thuyền. Thỉnh thoảng cô cũng nhác thấy một vài sinh viên Việt Nam đi đi lại lại trong sân trường và ăn uống trong căng-tin, nhưng vì bận chuyện học hành và chuyện đời tư, cô không có nhiều thời gian giao du với mọi người.
- Không ngờ lần này hội Việt Nam chịu chơi thật. - Kiều Anh bình luận. - Chỉ là một buổi giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tim-lai/2410502/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.