“Hạt dẻ nướng trên ngọn lửa ngoài trời,
Sương muối kẹp vào mũi bạn,
Những bài hát mừng Giáng Sinh được hát bởi một dàn đồng ca,
Và mọi người ăn mặc kín đáo cứ như là người Eskimo vậy…”
Điệu nhạc réo rắt của bài hát “Hạt dẻ đang nướng trên ngọn lửa ngoài trời” ngân lên khe khẽ từ kênh radio Smooth. Thoắt cái là đã đến Giáng Sinh rồi. Năm nào cũng như năm nào, ngày này tất cả các kênh radio đều ngập tràn những bài hát Giáng Sinh quen thuộc. Cái lạnh âm độ phủ kín thảm cỏ bằng một lớp băng mỏng trong suốt. Hơi lạnh cố xuyên thấu lớp cửa kính dày để xâm lấn không gian bên trong căn phòng, nhưng không thắng được hơi ấm lan toả từ lò sưởi lớn ngay dưới bệ cửa sổ. William cầm ly cà phê đen nghi ngút khói trong tay, đôi mắt không rời cây thông nô-en rực rỡ nhấp nháy ánh đèn ở góc phòng. Trên ngọn cây, một thiên thần tóc vàng lung linh trong chiếc váy kim tuyến vẩy cây đũa thần như thể đang ban phát niềm hạnh phúc huyền diệu của những ngày lễ hội cho bất cứ ai có mặt trong căn phòng.
William thầm khâm phục tài nghệ trang trí của Khánh An. Suốt ba tuần nay gần như ngày nào đi học về cô cũng có một vài món đồ để treo lên cây. Món đồ nào cũng được cô chọn lựa rất kỹ càng để đảm bảo tính độc nhất vô nhị nhưng vẫn hoà hợp với nhau. Nào là chú bò sữa đeo giầy trượt tuyết đỏ óng ánh, nào là người tuyết quấn khăn quàng cổ đủ màu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tim-lai/2410481/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.