CHƯƠNG 67
Qua năm mới, Mạc Ngôn lấy lý do ôn tập bài vở đón Lưu Tiểu Nguyên về nhà. Kỳ thi cuối kỳ cậu nhóc không tham dự nên sau khai giảng phải thi lại. Cho dù Lưu Tiểu Nguyên không thể đến trường ngay nhưng vẫn phải tham gia cuộc thi.
Ăn cơm chiều xong, Lưu Tiểu Nguyên quấn chăn ngồi trên giường, cắn bút máy xem bài thi thử trong tay. Ngừng học lâu như vậy nên có hơi quá sức. Cho dù có Mạc Ngôn kèm học nhưng muốn bắt kịp tiến độ trong thời gian ngắn vẫn rất khó khăn. Mạc Ngôn ngồi phía sau nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cậu nhóc, nhịn không được cắn tai cậu. Lưu Tiểu Nguyên bực tức, giơ tay huých anh. “Đi đi! Anh ở đây thì em viết lách thế nào được chứ!”
Mạc Ngôn nhướng mi, cười nói: “Anh muốn giám sát!”
Lưu Tiểu Nguyên đấm anh một cái. “Trước kia anh đều giám sát như vậy hả?”
Mạc Ngôn quay sang cười ha ha. Lưu Tiểu Nguyên không bằng lòng, túm chặt quần áo của anh không buông, kèo nhèo: “Nói đi! Có phải mỗi lần anh đều giám sát chăm chú như vậy hay không?” Dù sao bài thi này rất tốn chất xám, ồn ào chỉ đơn giản để thả lỏng thôi.
Mạc Ngôn bị đẩy ngã xuống giường, nhìn cậu nhóc đang cưỡi trên người mình, cười nói: “Chỉ cần em không phản đối, anh không ngại mỗi lần đều giám sát em như vậy.”
“Hừ! Còn đánh trống lảng!”
Lưu Tiểu Nguyên túm áo Mạc Ngôn lắc thật mạnh, hai đùi kẹp chặt eo anh. Mạc Ngôn bỗng nhiên ngừng cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tieu-hai-tu-luu-tieu-nguyen/2894484/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.