CHƯƠNG 22
Máu chạy thẳng lên đầu, Thiên Viễn bị lửa giận thiêu đốt không còn suy nghĩ được gì nữa. Ai là đàn ông con trai đều không thể chịu đựng được việc người khác nhục mạ cha mình, cho dù kẻ đó có nói sự thật đi chăng nữa. Nhưng khi y định lao về phía trước thì bị một cánh tay cứng cáp khỏe mạnh ghì chặt lấy cổ.
Thiên Viễn cả kinh, hai tay theo bản năng đặt lên cánh tay kia. Rất nhanh, hơi thở quen thuộc, hữu lực khiến Thiên Viễn từ kinh hoàng dần bình tĩnh lại, là hắn.
“Chu Kiến! Đây không phải chuyện của cậu, tốt nhất đừng có xía mũi vào!” Nhìn Chu Kiến phía sau Thiên Viễn giống như vệ sĩ, Đỗ Lập Cường có chút chột dạ.
“Chuyện của cậu ấy chính là chuyện của tôi.” Giọng nói trầm thấp vang lên. Chu Kiến lạnh mặt, phẫn nộ nhìn chằm chằm mấy người đối diện, vùng ngực cường tráng cùng bàn tay nắm chặt tỏa ra sự uy hiếp rất mạnh mẽ.
Trong lòng thấy ấm áp, trong sự ấm áp lại nổi lên chua xót. Cậu ấy vẫn đều lo lắng cho mình, vẫn ở phía sau yên lặng nhìn mình chăm chú. Nhưng thật sự không muốn để cậu ấy tiến vào. Không nói tới gia đình mình, trước mắt vẫn nguy hiểm hơn, những thứ xấu xa u tối không liên quan tới cậu ấy! Thiên Viễn bỗng nhiên gắng sức giãy giụa. “Buông! Cậu tới làm gì? Đây là việc của tôi, cậu tránh ra.”
Chu Kiến không thể không dùng hai tay ôm chặt Thiên Viễn, hai ngày nay Thiên Viễn biểu hiện khác thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tieu-hai-tu-luu-tieu-nguyen/2894391/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.