Hắn đưa nó đến “Quán Quê” đúng với tên gọi của quán nơi đây chuyên biệt với thức ăn của người Việt Nam như bánh canh, bánh xèo, cá lóc nương trui, lẩu mắm, hay nem nướng… của người miền Nam, bánh căn, gỏi ốc, mực, tôm….của dân miền Trung( chủ yếu là đồ biển),cá bông lau, canh chua bông điên điển hay so đũa….. của người miền Tây, phở cuốn, phở Hà Nội, ốc bưu xào chuối xanh,…. của miền Bắc
Tráng miệng thì có: bưởi năm roi, chè bưởi, mít tố nữ, măng cục, vú sữa, đặc biệt với dừa sáp, ngay cả loại trái dân dã như cà na cũng có……..
Các phục vụ cũng ăn mặc rất đậm chất dân tộc nào là áo tứ thân, áo bà ba, áo dài….
Nơi đây lại được thiết kế khá dân dã, lại hữu tình, có ao sen, nhà làm bằng tre nứa, lại có cả hòn non bộ nhạc quê huơng được bật nhè nhẹ với không gian thư thái ấm cúng rất thích hợp cho bữa ăn gia đình, hay những ai muốn thư giản đều rất tốt. Bỏ qua phần giới thiệu về quán ăn ta về lại với hắn và nó.
Hắn có vẻ rất tâm lí khi đưa nó đến đây nhìn nó có vẻ thư thái hẳn. Ngồi xuống bàn ăn để mặc hắn gọi món nó nhắm mắt hít căng khí quản huơng sen nở rợp cả ao bên ngoài lại có mưa lớt phớt, lâu lâu 1 vài con nhái hay ếch gì đó nhảy lên lá sen ngồi ngó quanh.
- Em thích không? – hắn yêu chìu nhìn nó, nãy giờ mãi nhìn ngắm xung quanh mà nó không biết rằng nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-that-su-mong-manh/2483066/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.