- Nhỏ “trốn..”/ sếp “ mùa…”- câu đầu tiên hắn và người con gái được chỉ định coi mắt, cả hai “ngây thơ con nai tơi” nhìn nhau “đắm đuối” không thốt nên lời, chắc đã trúng phải “tiếng sét ái tình” (suy nghĩ của hai bên trưởng bối)
Còn thật chất là cả hai do quá bất ngờ mà không nói được câu nào cứ thế 4 mắt nhìn nhau vô tình làm “vui lòng” hai bên cha mẹ. “sao lại là "nhỏ trốn trại?" Hải Phong có biết vụ coi mắt này không trời?” mặt lạnh tanh nhưng lòng đang dậy sóng. Nếu người khác thì hắn còn có thể thẳng tay “đá bay” nhưng nhỏ thì … dù sao cũng là em của Hải Phong, lại làm việc chung…Tuy nhỏ khá mạnh mẽ và vô tư nhưng…
“không ngờ là anh ấy, hihi vậy là kể cả ông trời cũng giúp mình rồi, mình sẽ nắm bắt cơ hội này sưởi ấm trái tim anh ấy ” nhỏ ngồi phía đối diện, hai má cứ ửng hồng không thôi. Hai nhân vật chính thì hồn thả tận đâu đâu, chỉ có hai bên cha mẹ là hỉ hỉ hả hả vì sắp có “rễ quý dâu hiền”. Tới khi nghe cô hắn bảo đưa nhỏ đi chơi hắn mới vội vàng kéo hồn về với thực tại.
Hắn như cái máy nghe theo cô mình chở nhỏ đi, lúc trước đi với nhỏ rất vui vẻ thoải mái nhưng sao bây giờ hắn cứ như đeo lên người cả tấn chì nặng trịch.
- Anh không khoẻ sao? – nhỏ thấy hắn cứ im lặng vẻ mặt suy tư đăm chiêu
- Hải Đăng này!
- Dạ …- nhỏ trố mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-that-su-mong-manh/2483026/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.