Tiễn bước mẫu tử Mạnh Nhu Nương, Trinh Nương ở lại hầu hạ Lâm thị dùng tổ yến, nghe Mạnh Huệ Nương cùng Lâm thị an bày Ngạo Tu Các. 
Lâm thị hi vọng Huệ Nương có thể làm ra chút thành tựu, đối với nàng luôn rất sủng nịch khoan dung, để cho nàng ra các chủ ý rồi cùng bàn bạc. 
Trinh Nương cười dịu dàng, nước mắt trong đôi mắt như là ôn tuyền kèm theo một ít thần sắc lo lắng, không kiêu ngạo không siểm nịnh, không tranh không đố. 
Lâm thị nhìn Trinh Nương rồi nói:  
- Nữ nhi ngoan, đi về trước đi. 
- Dạ. 
Mạnh Trinh Nương cong đầu gối, phúc thân, lại quy củ chào Huệ Nương, rồi nhẹ nhàng ra khỏi phòng. Huệ Nương thấp giọng nói:  
- Nương, ta không thích cửu muội muội, nhìn không thấu nàng. Giống như sẽ không có người tức giận với kẻ đầu gỗ, lúc nào cũng cười, hoặc là kính cẩn thành thật nghe lời, lại giống như nàng cao cao tại thượng, nhìn ta chê cười. 
Lâm thị tùy ý nói:  
- Nếu Ngươi không thích nàng, chờ sau khi nàng cập kê, ta sẽ gả nàng đi thật xa. 
- Nương. 
Huệ Nương kinh hỉ vạn phần nói: 
- Nữ nhi cứ nghĩ rằng... nghĩ rằng... 
- Ngươi nghĩ ta sẽ vì Trinh Nương mà bạc đãi ngươi? Ngươi là từ trong bụng ta bò ra, ta không thương ngươi, mà thương nữ nhi của thiếp thất sinh ra sao? 
Huệ Nương làm nũng nói: 
- Nữ nhi biết nương yêu thương nữ nhi nhất, nương tuyển người có gia cảnh tốt cho cửu muội muội, như vậy mới không tính là bạc đãi nàng, cũng đỡ để người bên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/80110/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.