Nếu đối với thân mẫu vô tình, đích mẫu (mẹ cả) sao có thể tin tưởng Mạnh Trinh Nương? Lâm thị nói:  
- Bên cạnh ngươi đã ít hạ nhân hầu hạ, lại nhường Ngân Kiều cho Tề di nương, bên người ngươi không có người hầu hạ thì sao? 
Lục di nương Tề thị, là lúc Mạnh lão gia ở Giang Nam làm quan, được người dâng tặng, sau đó Mạnh lão gia hồi kinh cũng không có đem Tề thị bán đi, mà mang về kinh thành. 
Mạnh Trinh Nương ngượng ngùng cười nói:  
- Nữ nhi đâu có làm gì mà phải cần nhiều người hầu hạ? Vẫn nên để Ngân Kiều đi chăm sóc di nương. 
Lâm thị trầm tư suy nghĩ một lúc rồi nói: 
- Bên cạnh ngươi đại nha hoàn cũng đang thiếu một người, chỉ có một mình Ngân Kiều hầu hạ ngươi? Còn lại các nha hoàn đều quá nhỏ, không thể dùng. Vân Nhi, ngươi đi hầu hạ cửu tiểu thư. 
Vân Nhi tiến lên dập đầu, Lâm thị cười nói:  
- Nàng rất tốt, mẫu thân ban cho ngươi. 
Mạnh Trinh Nương vội đứng dậy, phúc thân cảm tạ, Vân Nhi lại hướng Mạnh Trinh Nương dập đầu, xem như đã lạy chủ tử. 
Lý Yên Nhiên đoán ngoại tổ mẫu không hoàn toàn yên tâm về Mạnh Trinh Nương, bằng không sẽ không đem Vân Nhi đưa cho nàng. 
Ngoại tổ mẫu nắm nhược điểm của Vân Nhi là mẫu thân nàng, nàng sẽ không dám phản bội, nhưng lại không biết Vân Nhi... Là người mà Mạnh Trinh Nương vừa ý nhất, sau này Vân Nhi so với Ngân Kiều còn được Mạnh Trinh Nương coi trọng hơn. 
Chỉ cần Mạnh Trinh Nương đắc thế, ngoại tổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/80107/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.