Sau khi Nhàn Nương có tâm tư hợp tác với tứ hoàng tử, thì nàng vẫn luôn chú ý hướng đi của tứ hoàng tử.
Nhưng nàng mới vào cung, không thể để hoàng hậu nhìn ra manh mối, trừ ăn mặc xa hoa lãng phí.
Thì Nhàn Nương vẫn giống như vị cung tần bình thường, không tranh thủ tình cảm, hiếu thuận với thái hậu, đối với hoàng hậu nương nương cũng rất cung kính.
Nếu không phải Nhàn Nương xa hoa thích hưởng thụ, thì nàng chính là một vị phi tử hoàn mỹ nhất hậu cung.
Hoàng hậu tức nghẹn tìm không ra lỗi lầm của Nhàn Nương, Nhàn Nương làm rất hoàn hảo.
Hoàng đế vẫn trước sau như một thịnh sủng hoàng hậu, đối với Nhàn Nương có chút vắng vẻ.
Mỗi ngày Nhàn Nương ăn ngon ngủ ngon không hề bị ảnh hưởng, cứ như thế chớp mắt đã qua ba tháng.
Số lần hoàng thượng triệu hạnh Nhàn Nương có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nhàn Nương vẫn không sao cả, ngược lại còn khuyên thái hậu nương nương:
- Hoàng thượng chính là hoàng thượng, hắn không sủng ta, ta còn có thể như thế nào? Ta biết hoàng thượng là vì người mới để cho ta tiến cung, nhìn hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương cầm sắt cùng minh, ta rất hâm mộ, nhưng ta không phải là hoàng hậu nương nương.
- Ngươi này nha đầu ngốc, tức chết ai gia, ngươi hâm mộ có ích lợi gì? Nếu có thể giống như ngươi nghĩ, thì trong hậu cung còn cái gì là phân tranh.
Nhàn Nương khom người nghe giáo huấn, nâng mí mắt nhìn thấy thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685969/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.