Yên kinh vào đầu mùa đông, phía nam của đế quốc vẫn còn lũ lụt, nơi này so với lịch sử trong trí nhớ của Trinh Nương còn lớn hơn.
Trinh Nương thấp giọng phân phó Vân Nhi:
- Vân Nhi, mạng của ta cùng hài tử phải dựa vào ngươi.
Qua mấy ngày Yên Nhiên nghe nói, Trinh Nương đuổi Vân Nhi ra khỏi phủ, nghe nói Vân Nhi có ý đồ leo lên giường chủ tử...
Yên Nhiên nhíu mày phân phó Triệu ma ma:
- Sai người đi theo Vân Nhi, ta không tin người ở dưới mí mắt kế phi, lại dám câu dẫn vương gia.
Triệu ma ma gật đầu đi an bài người theo dõi, trải qua mấy ngày, là đến đại hôn của An Ninh công chúa.
Hoàng đế cùng hoàng hậu đích thân đến công chúa phủ, dù Yên Nhiên đang hoài thai không tiện đi lại.
Nhưng về tình về lý cũng nên đăng môn chúc mừng, Trinh Nương là Nhữ Dương vương phi cũng cùng Yên Nhiên rời phủ.
- Thật là kỳ lạ, không phải bình thường ngươi cũng không thích những yến hội kiểu này sao?
Yên Nhiên bảo hộ chính mình, nhìn Trinh Nương có chút hoài nghi.
- Ngươi thân mình trọng, ta nên cùng ngươi xuất môn, Yên Nhiên, ngươi phải để ý nhiều một chút.
Trinh Nương không muốn xuất môn phần lớn nguyên nhân là vì nàng không được đãi ngộ công bằng.
Mệnh phụ rất khách khí với nàng, lãnh đạm xa lạ, nàng cố gắng biểu diễn thủ đoạn, cũng không có tác dụng gì.
Trinh Nương nhìn Yên Nhiên ở trong đám mệnh phụ như cá gặp nước, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685949/chuong-134-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.