Nhữ Dương vương rời khỏi, Trinh Nương cười khổ, yên tĩnh trong phòng cũng sẽ được phú quý, nhưng nàng lại có cảm giác tâm không yên. 
Hồi tưởng những lời mới vừa rồi đã nói, Trinh Nương không hiểu, rõ ràng Nhữ Dương vương có cảm động có thương tiếc nàng, vì sao cuối cùng lại thay đổi, khác với những gì nàng đã suy đoán. 
Không thể lại dùng tâm tư trước kia để đối đãi với Nhữ Dương vương, giữa bọn nàng đã xảy ra rất nhiều chuyện. 
Nàng cũng từ thiếu nữ biến thành vương phi, nàng phải cẩn thận quan sát Nhữ Dương vương, trước kia có rất ít cơ hội, chỉ thông qua thư tín khó tránh khỏi sơ suất. 
Nghe thấy bên ngoài có tiếng tiểu nha hoàn cười vui vẻ, Trinh nương hỏi: 
- Xảy ra chuyện gì? 
Vân Nhi rời phòng ra bên ngoài xem chuyện gì, tiếng cười vui ngừng lại, Vân Nhi trở về quỳ gối nói: 
- Nô tỳ bày thiện cho người được không? Hôm nay có món canh hầm, món mà người thích nhất. 
Trinh Nương hơi hơi nhíu mi, hỏi: 
- Rốt cuộc là chuyện gì? Còn phải để ta tự mình đi hỏi? 
Thấy không thể gạt được Trinh Nương, Vân Nhi nhẹ giọng nói: 
- Là Thế tử điện hạ mua lễ vật tặng cho thế tử phi, bị tiểu nha hoàn canh cửa nhìn thấy, lúc này đã lan truyền toàn bộ vương phủ. 
- Lễ vật? Là cho thế tử phi? 
- Dạ. 
Trinh Nương cong khóe môi: 
- Thanh xuân thật tốt đẹp, bọn họ cũng là tân hôn là thời điểm tình nồng ý mật, tặng lễ vật cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685912/chuong-119-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.