Lúc Yên Nhiên vào phòng, thấy Nhữ Dương vương cùng Thái phi ngồi trên chủ vị. 
Triệu Duệ Kỳ đứng gần bên, Nhữ Dương vương nhìn thấy một mình Yên Nhiên vào cửa thì có chút sửng sốt. 
Sau đó lại tiếp tục cùng thái phi nói chuyện, đơn giản chính là hỏi thân thể trạng huống, có cái gì muốn ăn hay không muốn ăn, nô tỳ hầu hạ có được hay không, đều là chuyện tầm thường mỗi ngày. 
Thái phi cũng rất để ý đến nhi tử, vẫn hỏi Nhữ Dương vương không ngừng, Yên Nhiên nói: 
- Tổ mẫu, người gặp phụ vương liền không còn thương tôn tức với biểu ca nữa. 
- Ngươi nha, ai nói ta không đau ngươi? 
Thái phi hé miệng cười, ngón tay chỉ chỉ vào Yên Nhiên: 
- Ta đã lâu không gặp phụ vương ngươi, cho nên mới nói mấy câu. 
Đây là lần đầu tiên sau khi Nhữ Dương vương thú kế phi, mới đến thỉnh an thái phi. 
Đã hơn nửa tháng hắn vẫn luôn ở trong phòng dưỡng bệnh, thái phi cố kỵ mặt mũi của Nhữ Dương vương. 
Tuyệt đối ngậm miệng không nói hắn dưỡng bệnh là vì chuyện gì, trong lòng Nhữ Dương vương biết rõ ràng. 
Còn muốn vì Trinh Nương nói hai ba câu lời hay ý đẹp cầu tình cho nàng, lúc này cũng buông bỏ tâm tư. 
- Nếu tổ mẫu thật sự đau tôn tức, vậy một chút nữa có canh gà để dùng không?Hay là tôm sủi cảo? Có đậu phông bánh xốp không? Hay là thịt viên? 
Nhữ Dương vương giương mắt nhìn, này nọ phần lớn đều là món hắn thích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685901/chuong-117-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.