Nhữ Dương vương nhìn nhi tử cùng nhi tức đang đứng trước mặt, vẫn chưa nghe ra ý của Trinh Nương. 
Bỏ qua cho bọn chúng, cũng không có ý tứ muốn trách mắng bọn chúng, ở trong lòng Nhữ Dương vương không hề xem cảnh tượng này có gì đáng trách phạt. 
Lúc hắn đa tình sâu đậm, chuyện gì quá phận hắn cũng đã làm qua. Tuy hậu duệ danh môn huân quý cần chú ý quy củ. 
Nhưng tình cảm phu thê thân thiết cũng không có ảnh hưởng đến toàn cục. 
Trinh Nương quan sát tỉ mỉ Nhữ Dương vương nhìn biểu hiện của hắn không thích hợp. 
Mặc kệ là tức giận hay là mở miệng răn dạy cũng không có xuất hiện như Trinh Nương từng nghĩ. 
Ban ngày ban mặt, bọn chúng lại vui đùa ầm ĩ ngọt ngào tình cảm là không sai? 
Triệu Duệ Kỳ che chở Yên Nhiên, tính mở miệng, thì Yên Nhiên đã cười cười giành nói trước: 
- Là người muốn dạy đạo cho nhi tức? Là dạy nhi tức châm tạc nữ hồng? Hay là y phục trang dung có gì không thỏa đáng? 
Trong mắt Trinh Nương ẩn chứa bao dung thương cảm, giống như không nghe thấy lời nhi nữ, nghiêng đầu nhìn Nhữ Dương vương: 
- Chúng ta hãy mau đi thỉnh an mẫu thân đi. 
Yên Nhiên quỳ gối trước mặt Nhữ Dương vương, tư thái tao nhã hào phóng, hoàn toàn đối lập với Trinh Nương dịu dàng mềm mại. 
Trong giọng nói của nàng mang theo mấy phần hoài niệm phỏng đoán hỏi: 
- Không phải phụ thân cùng đại di, không đúng, cùng mẫu thân cũng như thế sao? Nam 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685898/chuong-117-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.