Cũng vì hai vụ án tử này ảnh hưởng đến dân chúng trong kinh thành, cho nên chuyện Nhữ Dương vương thú kế phi không náo nhiệt như đã tưởng tượng...
Nhữ Dương vương phi Mạnh Nhàn Nương đã mất từng được hoàng đế khen ngợi, mà thế tử điện hạ, lại được bệ hạ trọng dụng tín nhiệm.
Nhữ Dương vương đối với vương phi quá cố là tình nồng ý đậm, tuân thủ nguyện vọng của Nhàn Nương để vương phủ tiếp tục kết thân với Mạnh gia.
Mạnh thị Trinh Nương là sau khi đại tỷ mất thay thế gả vào, có hoàn cảnh như thế, Nhữ Dương vương phủ sẽ không xử lý hôn lễ long trọng.
Mặc dù kế phi cũng là Nhữ Dương vương phi danh chính ngôn thuận, cao hơn đám nữ nhân thiếp thất trong vương phủ, chỉ dưới chính phi.
Hạ sính, thú hỏi làm đầy đủ, tám người nâng kiệu hoa đứng đợi trước cửa khuê phòng của Trinh Nương.
Sáng sớm Trinh Nương thay lễ phục vương phi ngồi đợi đến giờ, đôi mắt nhu nhuận có vài nét ngượng ngùng, bất an cùng ưu tư.
Lúc tân khách đang nhìn chăm chú, nàng đi đến trước mặt Mạnh lão gia, quy củ dập đầu.
- Nữ nhi đa tạ ân dưỡng dục của phụ thân, xin nghe theo lời phụ thân dạy bảo.
Thần sắc Trinh Nương lộ ra một chút ủy khuất bất đắc dĩ, giống như chuyện nàng gả vào Nhữ Dương vương phủ là bất đắc dĩ.
Tân khách thấp giọng nói chuyện với nhau:
- Nghe nói nếu không phải vương phi quá cố cầu xin nàng chăm sóc thế tử điện hạ, thì Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685878/chuong-114-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.