Tuy Triệu Duệ Kỳ có luyện võ một thời gian, nhưng vì sinh non thể trạng ốm yếu từ trong bụng mẹ vì vậy không thể dễ dàng trở nên cường tráng. 
Cả ngày chưa ăn gì, cũng không còn khí lực. Cự thạch lại mọc lên như nấm, mỗi một bước đều hết sức gian nan. 
Thất hoàng tử được nuông chiều từ bé, thân thể không được cường tráng, lại còn nhỏ hơn Triệu Duệ Kỳ vài tuổi. 
Hàu như đều dựa vào Triệu Duệ Kỳ, sau đó được Triệu Duệ Kỳ cõng trên lưng, Tiểu Thất ghé vào vai Triệu Duệ Kỳ nói: 
- Tỷ phu, còn bao lâu nữa mới lên được trên đó? 
- Thần không biết. 
- Ta vừa khát lại vừa đói. 
- Điện hạ đã quyết định lấy thân mạo hiểm, lại không nghĩ đến tình cảnh lúc này? Cũng không chuẩn bị một chút đồ ăn? 
- Tỷ phu, ta biết ngươi tức giận. 
Giọng Tiểu Thất nhuyễn một ít, nhìn con đường trước mặt ngang ngạnh cự thạch: 
- Ta không biết ở dưới đáy vực lại khó đi như vậy, ta không có lừa ngươi. 
Triệu Duệ Kỳ nhìn cự thạch trùng trùng điệp điệp ở trước mặt thở dài một hơi. 
Bỏ Tiểu Thất xuống, ngồi lên tảng đá ở bên cạnh, dựa đầu vào tảng đá: 
- Sau này lúc điện hạ ra kể sách, thỉnh người hãy lo lắng chu toàn. 
Tiểu Thất cắn cắn móng tay, nhu nhược nói: 
- Nhất định phụ hoàng sẽ đến cứu chúng ta. 
Triệu Duệ Kỳ nhắm mắt ừ một tiếng, hoàng đế muốn làm gì mà không được. 
Chỉ là không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685800/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.