Tiểu Thất vui vẻ cười híp mắt, vẻ mặt hưởng thụ, Triệu Duệ Kỳ kéo Yên Nhiên, nhắc nhở nói:
- Biểu muội.
- Ngươi mau về nhà đi, đừng để phụ mẫu ngươi lo lắng, sau này đừng chạy loạn nữa, ta lo ngươi sẽ bị người nào đó lừa.
Yên Nhiên lo lắng dặn dò, nhìn thấy bộ dạng Tiểu Thất hoàn toàn tin tưởng nàng, khiến lòng nàng mềm mại.
Sau khi lau mồ hôi trên trán hắn, Yên Nhiên thu hồi khăn lụa:
- Nếu ta là người xấu thì sao?
-Lý tỷ tỷ không phải là người xấu, Tiểu Thất biết.
Yên Nhiên nhìn đôi mắt Tiểu Thất tràn đầy tín nhiệm, nàng nở nụ cười chua xót.
Kiếp trước không ít lần mẫu thân nhắc nhở nàng đừng quá tin tưởng Trinh Nương, Yên Nhiên tỏ vẻ hung ác nói:
-Ai nói? Ta là người xấu, ta hay tính kể người khác.
- Tiểu Thất.
Sau lưng Yên Nhiên truyền đến một giọng nói trầm thấp, Yên Nhiên quay đàu nhìn lại.
Nhìn thấy một lão giả mặc y phục bình thường khoảng năm mươi tuổi.
Khuôn mặt hình chữ quốc (chữ quốc: H) mày rậm, có ba chòm râu, đôi mắt ôn nhuận quang mang, giống như một lão tiên sinh hồi hương dạy học.
- Phụ thân.
Tiểu Thất chạy đến bên người lão giả, chỉ vào Yên Nhiên, nói:
- Nàng là Lý tỷ tỷ, phụ thân, chính là Lý tỷ tỷ đã dạy Tiểu Thất rất nhiều thứ.
Tiểu Thất đứng bên người lão giả trừng mắt nhìn Yên Nhiên:
- Tiểu Thất thích Lý tỷ tỷ, đáng tiếc nàng đã có người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685786/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.