Edit: Yul Yuuki 
Vương tiểu thư ngây thơ tươi cười, trong mắt tràn đầy kính nể: 
- Văn tỷ tỷ chọc ta, ai mà không biết chữ của Văn tỷ tỷ rất tinh diệu, ta có luyện thêm mười năm nữa cũng không bằng Văn tỷ tỷ, khắp kinh thành không có vị tiểu thư nào, có thể được Sách Thánh, Họa Thánh khen ngợi. 
Văn Thục Hoa cười bình thản, này nọ đối với nàng cũng chẳng là gì. 
Ở trong mật thất Yên Nhiên nắm chặt tay, luyện mười năm nữa cũng không bằng nàng? 
Không đúng, Tuấn Khanh ca ca từng nói, viết chữ tùy tâm, viết chữ vẽ tranh là chuyện của chính mình, cần gì phải so sánh với nàng? 
Yên Nhiên uống trà, dù không bằng Văn Thục Hoa thì thế nào? Viết chữ của chính mình, tự họa tự hiểu, chỉ cần có ý cảnh, tự nhiên sẽ có tri âm. 
Cầm kỳ thư họa không phải là công cụ để khoe khoang, mỗi một vị tiểu thư đều được giáo dưỡng. 
An Ninh công chúa thấy Yên Nhiên từ ưu tư chuyển qua bình thản. 
Tiểu nha đầu đã muốn thông suốt, ở địa vị cao cầm kỳ thư họa cũng chỉ là thứ vô dụng. 
Trương tiểu thư không hổ danh là nữ nhi của ngự sử, nói rất nhanh: 
- Văn tỷ tỷ lợi hại nhất là cái gì? 
Vương tiểu thư phối hợp nói: 
- Biết ngươi vẫn luôn thân cận Văn tỷ tỷ, hừ, không nói với ta. 
Văn Thục Hoa thản nhiên thưởng thức trà, giống nhủ các nàng đang khen ngợi là ai khác không phải nàng. 
Trong mắt Trinh Nương có một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685750/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.