Hai người đứng gần nhau, Yên Nhiên không vui hỏi: 
- Vì sao không đợi ta? 
Tay Triệu Duệ Kỳ nâng lên muốn giữ chặt cánh tay của Yên Nhiên, nhưng lại ngừng ở không trung. 
- Vào núi rất gian khổ, ta lo ngươi chịu không nổi. 
- Cho nên ngươi không nói với ta, quên ước định cùng nhau đi tìm Bình Nhất Chỉ. 
Ánh mắt Yên Nhiên ảm đạm rồi bùng lên ngọn lửa, roi ngựa giơ lên, dừng ở trước ngực Triệu Duệ Kỳ. 
- Ngươi lại gạt ta, luôn tìm một lý do thật tốt, rồi gạt ta. 
- Biểu muội. 
Ngực Triệu Duệ Kỳ đau đớn, không phải vì Yên Nhiên đánh hắn, mà là trong mắt nàng tràn đầy đau thương. 
Trong trí nhớ của hắn Yên Nhiên luôn kiêu căng vui vẻ, đôi mắt sẽ không nhiễm sầu bi thương tổn, cầm lấy cổ tay Yên Nhiên: 
- Thực xin lỗi. 
Tâm Triệu Duệ Kỳ co rút, giọng của nàng rất nhẹ, ánh mắt u ám không nhìn thấy ánh sáng: 
- Biểu ca có biết, có khi giấu diếm so với lừa gạt còn tệ hơn, càng đáng sợ hơn. 
Nàng không muốn bị Triệu Duệ Kỳ lừa gạt giấu diếm, nếu nàng cẩn thận một chút, nếu Triệu Duệ Kỳ nói cho nàng biết thân thể hắn không tốt. 
Thì kiếp trước Triệu Duệ Kỳ sẽ không chết sớm như vậy, cũng không khiến nàng cảm thấy bất lực nhìn sinh mệnh của biểu ca từ từ mất đi. 
Không muốn nàng thương tâm, không muốn nàng khổ sở, đem tài sản ít ỏi còn lại đưa cho nàng, cũng ký thư cùng cách... 
Đây là chuyện hắn an bày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685727/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.