Nhữ Dương vương ở trước cảnh đẹp bên bồn hoa cúc, thấy được người mà hắn tìm kiếm bấy lâu, thanh đạm như cúc, giống như cốc u lan yên tĩnh nở rộ, không giống Nhàn Nương sắc bén mũi nhọn, Triệu Dật Thanh nhìn chằm chằm người trước mặt đang nhẹ nhàng ngửi hương hoa.
Hắn không phải là tên vô sĩ đường đột tiếp cận mỹ nhân, cũng vì thể diện của Nhữ Dương vương, khiến hắn không thể bước đến bắt chuyện.
Hắn nhìn một hồi, bả vai rộng lớn xoay động một chút, phân phó tên tùy tùng đang ở bên cạnh:
- Đến hỏi rõ nàng là ai, có phải là muội muội của vương phi?
- Dạ!
Minh Yên luôn đi theo bên người Triệu Dật Thanh, đối với Triệu Dật Thanh hết sức trung thành.
Nhữ Dương vương xoay người rời đi, vì thể diện hắn sẽ không tiếp cận Trinh Nương, mà quay về Lạc Ngọc Đảo luyện chữ, một lúc sau Minh Yên trở về, bẩm báo:
- Là thứ xuất tiểu muội muội của vương phi, nàng tên là Trinh Nương, cùng Lâm phu nhân đến vương phủ thăm hỏi vương phi, còn có một đích nữ thất tiểu thư đang ở trong đình hóng mát, ngắm phong cảnh gọi là Huệ Nương.
Nhữ Dương vương đang viết chữ trên giấy Tuyên Thành, hắn nhớ lại lời Nhàn Nương nói, Huệ Nương gả vào vương phủ làm kế thất vương phi, còn người hắn ngẫu nhiên nhìn thoáng qua ở Vạn Phật là Trinh Nương, viết xong nét cuối cùng, Triệu Dật Thanh nhìn giấy Tuyên Thành, than nhẹ:
- Trong mộng tìm người trăm ngàn cách, người nọ lại ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685698/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.