Trinh Nương ngẩng đầu nhìn lên, ở bên cửa sổ được mở rộng, có thể thấy trong phòng có một phụ nhân cao quý kinh diễm đang ngồi mỉm cười nhìn vị thiếu niên đang luyện bắn cung, cùng với thiếu nữ đang ở bên cạnh không ngừng cổ vũ.
cuối mùa thu không khí ấm áp, gió thổi cuốn lấy lá rụng trên đất,cảnh tượng tuyệt mỹ khiến Trinh Nương yêu thích ngưỡng mộ không thôi.
Thanh mai trúc mã tình đầu ý hợp, Trinh Nương cảm giác bọn họ rất hạnh phúc, có lòng muốn thành toàn cho bọn họ.
Nghe Lâm thị nói, Nhữ Dương vương không thích Yên Nhiên, nên chuyện đính ước mới bị trì hoãn, nếu nàng có thể giúp đỡ thì tốt rồi, Yên Nhiên tuy kiêu căng tùy hứng, nhưng tâm địa thiện lương, nếu phải gả vào Nhữ Dương vương phủ, Trinh Nương càng nguyện ý ở chung với Yên Nhiên.
Trinh Nương bộ dạng phục tùng nhu thuận đi theo Lâm thị, nàng không thể có quá nhiều tình cảm với Yên Nhiên, một khi nàng làm kế thất vương phi, Yên Nhiên làm thế tử phi, giữa bọn họ sẽ có lúc xảy ra xung đột, nếu quá nhiều tình cảm, sẽ làm cho nàng cho Yên Nhiên bị thương tổn.
Trinh Nương mỉm cười ngại ngùng, phúc thân bái kiến Mạnh Nhàn Nương, giọng nói thanh thúy giống như chim hoàng oanh, mang theo một chút non nớt:
- Đại tỷ an.
Nhàn Nương lưu luyến thu hồi ánh mắt đang nhìn nhi tử, nâng tay nói:
- Miễn lễ, hai vị muội muội ngồi xuống nói chuyện, đều là người một nhà không cần câu lệ.
Trinh Nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685691/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.