Nhàn Nương vỗ nhẹ tay của Yên Nhiên, dẫn nàng vào Vũ Hoa Đường, Yên Nhiên đã trưởng thành, hiểu chuyện, có phải nàng đã có thể yên tâm, không cần cả ngày tranh đoạt cho Triệu Duệ Kỳ, vì hắn mà an bày, thậm chí không tiếc cùng trượng phu xung đột.
Chỉ có một điều Nhàn Nương không hiểu, vì cái gì Nhữ Dương vương lại không thích nhi tử duy nhất của mình? Nếu không phải năm đó hắn mất tích trên chiến trường, bị lan truyền khắp kinh thành là phản quốc, thì nàng sao có thể sinh non trong thiên lao.
Vũ Hoa Đường vốn rất trống trải, lúc này đầy hạ nhân nô tì đang cúi đầu đứng im, Nhữ Dương vương Triệu Dật Thanh ngồi trên ghế ở chính viện, ngũ quan tuấn dật, sắc mặt lại âm trầm dữ tợn, ẩn ẩn sát khí, đối với trưởng tử duy nhất Triệu Duệ Kỳ, trong mắt hắn chứa đầy thất vọng.
Yên Nhiên vào cửa liền thấy thần sắc Nhữ Dương vương thất vọng.
Kiếp trước nàng từng e ngại, từng né tránh, từng thuận theo, từng khuyên biểu ca đang quỳ hãy thuận theo Nhữ Dương vương.
Hắn mãi mãi là phụ thân của biểu ca, là công công của nàng, sẽ không hại bọn họ, sẽ không chỉ cưng chiều Triệu Duệ Giác, nhưng từ lúc biểu ca mất chức vị thế tử, sau khi bọn họ rời khỏi Nhữ Dương vương phủ, Yên Nhiên mới biết tâm là thiên, vĩnh viễn đừng hi vọng.
Trên mặt đất Vũ Hoa Đường là hắc diệu thạch, được vận chuyển từ phương bắc đem về phủ, bình thường đi ở trên mặt thạch sẽ cảm giác được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685672/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.