Dịch: Hoài Phạm
Cứ như vậy qua ba, bốn cửa vào nhà, Tần Tri cuối cùng cũng thấy được cô dâu của anh, Quan quả táo hạnh phúc nhất trên vũ trụ này. Chưa kịp thưởng thức hình dáng giả vờ ngượng ngùng của Quan Thục Di, đám người bên chú rể đã bắt đầu tìm giày da.
Công phu giấu giầy của Ngụy Cầm thuộc hàng số một, đại khái cũng vì ngày thường cô nàng hay làm chuyện này, Quan quả táo vẻ mặt phẫn hận âm thầm ghi sổ tính nợ, ăn của mình thì nhổ ra, cầm của mình về sau mình đòi gấp bội.
Sau khi cầm năm bao lì xì dày cộm, Ngụy Cầm mới cười tủm tỉm đưa cho Tần Tri một cái gối đầu khổng lồ.
“Tôi muốn có giày da.” Tần Tri vẫn nói. Lại một tràng cười, Quan Thục Di bất đắc dĩ nhìn Tần Tri. Người này bình thường đâu đến nỗi ngốc như vậy?
Hôm nay Quan quả táo rất xinh đẹp, tuy anh không thấy màu sắc trên người nàng, nhưng Quan Thục Di mặc quần lụa mỏng, diễm lệ như một nàng tiên, Tần Tri cho là như vậy. Anh định nói, nhưng lại ngây ngốc, muốn nói mà nói không được. Mã Bách Đông vội vàng đưa cho anh bó hoa hồng đã chuẩn bị từ trước. Tần Tri đi đến trước mặt Quan Thục Di, mỉm cười.
Nàng đội một chiếc vương miện nhỏ xinh xắn, áo cưới viền tơ rất đẹp, lông mi giả làm mi nàng như dài hơn, hơi chớp chớp, niềm vui trong mắt không thể giấu giếm, kèm theo một chút khó hiểu rụt rè chỉ vào cái đầu đầy mỡ lợn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-qua-tao-chin/2286198/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.