Dịch: Hoài Phạm
<Cứ như vậy, ngây ngốc đi dạo trong khách sạn, đi dạo những cửa hàng gần khách sạn. Ở một hẻm nhỏ cách khách sạn không xa, Quan Thục Di tìm được một sạp hàng nhỏ của người Mông Cổ, mua một cái vòng tay không dưới mười tệ về làm quà, mà Tần Tri đi bên cạnh nàng vẫn không lên tiếng, Quan Thục Di cảm nhận cuộc sống vẫn chưa thay đổi.
Mười giờ tối, Quan mẹ gọi điện, căn dặn nàng không được tiêu tiền vào những khoản lung tung.
Mười rưỡi, Tần bà nội gọi điện, căn dặn ra cửa chú ý an toàn, toàn bộ tiền bạc bà đã khâu vào quần lót đặt trong miệng cái túi nhỏ.
Tần Tri bất đắc dĩ ậm ừ, hai người bất giác nhìn nhau cười khổ. Chuyện này là thế nào đây?
Một đêm, hai người vẫn chưa ngủ cùng một phòng, nhưng đều…… Miên man suy nghĩ đến tận nửa đêm, mộng xuân đều phát tác.
Tần Tri mơ thấy có người giơ hai món đồ, lôi anh rồi la hét, bắt anh đứng lên đi tắm nước lạnh.
Quan Thục Di mơ thấy có người kéo chăn nàng. Không ngừng kéo ra, không ngừng kéo ra…… Nhưng không chui vào.
Sáng sớm hôm sau, Tần Tri gọi phục vụ, sau khi ăn bữa sáng trong phòng, Quan Thục Di và anh đi xem kéo cờ. Thật đáng tiếc, xe chở hai người bị vướng ở một ngã tư nhỏ đến tám giờ sáng, tác động bên ngoài hoàn toàn làm hỏng hết dự định ban đầu. Không nhìn được cảnh kéo cờ.
Coi như một sự bồi thường nho nhỏ, gần cầu vượt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-qua-tao-chin/2286149/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.