Ôm chiếc hộp đựng cơm trong lòng, Thiên bước từng bước nặng nề di chuyển.
Tại sao cô lại phải đem cơm cho anh cơ chứ.
Thật là bắt nạt người mà.
Chẳng là mấy ngày trước Thanh Trì tham gia tiệc xã giao, không may uống hơi nhiều rượu.
Dạ dày anh lại không tốt, uống nhiều rượu như vậy nên hôm sau thành công nhập viện.
Hành xác cô mà!!!
**Khóc một dòng sông**
Xuất viện rồi nhưng mẹ cô lại không yên tâm, nhất quyết bắt cô buổi trưa phải mang cơm tới cho anh.
Dạo trước anh vẫn về nhà ăn cơm trưa nhưng dạo này dở chứng không thèm về.
Thế là cô thành công phải vác đống cơm hộp này từ nhà tới công ty cho anh.
Đích thị là có mục đích!
Ngước nhìn tòa nhà cao chót vót mà lòng không khỏi cảm thán.
Chỉ là một tòa nhà thôi mà, nhất quyết xây cao như vậy sao?
Nhưng không thể phủ nhận rằng nó cũng rất đẹp và sang trọng.
Từ ngoài nhìn vào đều là những ô cửa kính sáng loáng, lấp lánh ánh nắng.
Xem ra Tĩnh Vy chọn công ty này cũng không phải sai lầm.
Nhắc tới Tĩnh Vy, cô liền lôi điện thoại ra gọi cho Vy.
"Vy Vy, nghỉ trưa chưa, tao mời đi ăn nè!"
Đầu dây bên kia vừa kết nối, Thiên đã không đợi gì mà hớn hở hỏi luôn.
Từ lúc thành nhân viên chính thức tới giờ, Tĩnh Vy lúc nào cũng chỉ có công việc và công việc.
Hoàn toàn quên mất người bạn là cô rồi.
Cả hội có mỗi ba đứa là bạn thân.
Thành đã xuất ngoại, trong nước chỉ còn cô và Tĩnh Vy.
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-o-phia-cuoi-con-duong/267911/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.