Ngồi đối diện với Cẩm phu nhân, Thiên hết sức căng thẳng. Thân thể cứng đờ.
Cô lo sợ bà không cho cô biết sự thật.
Lo sợ bà sẽ không nói cho cô.
Nói gì thì nói, chuyện năm đó đã phải dùng một thế lực lớn như thế để che giấu đương nhiên sẽ khó tiết lộ ra ngoài rồi.
Mặc dù Cẩm phu nhân nói cho tới hiện tại đã không còn gì là bí mật nữa nhưng Thiên cũng không dám trút bỏ đi gánh nặng trong lòng.
Bí mật che giấu nhiều năm như vậy mà vẫn khiến cho thám tử không tra ra được gốc rễ mọi chuyện thì sao có thể nói là đơn giản được.
Nếu bây giờ dễ dàng bị tiết lộ, cô cũng thực coi thường.
"Có thể... cho cháu biết chuyện của năm đó không?"
Thiên ấp úng. Cô sốt sắng nhìn Cẩm phu nhân.
Cẩm phu nhân đang suy nghĩ chuyện quá khứ nên không nhập tâm lắm.
Đợi Thiên gọi mấy tiếng bà mới hoàn hồn.
Khẽ thở dài
"Cháu gái, chuyện năm đó khá là rắc rối! Trước khi ta giải đáp cho cháu, cháu có thể cho ta biết vì sao cháu lại tìm suốt chín năm mà không từ bỏ như vậy không?"
Vì sao???
Câu hỏi này cô cũng đã từng đặt ra vô số lần tự hỏi bản thân.
Vì cái gì phải ngu ngốc tìm người gần mười năm?
Vì cái gì tìm kiếm một người mà ngay cả mặt cũng không biết?
Vì cái gì phải cố chấp như vậy?
Cô cũng không biết vì cái gì nữa.
"Có lẽ là vì một lời hứa!"
Nói ra câu này chính cô cảm thấy ngờ vực bản thân hơn.
Nhưng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-o-phia-cuoi-con-duong/267896/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.