Vương Triết Hạo gọi cho đối tác của hắn trước đây, bàn bạc về vụ giao dịch tiền giả. Vừa nghe xong bên kia đã từ chối.
"Tôi không thể giúp anh được."
"Cái gì? Chúng ta đã thống nhất rồi mà."
"Hừ! Nếu bây giờ Lục gia tra được tôi thì chết chắc. Tôi cũng không muốn chui đầu vào rọ. Vả lại anh tưởng cứ thế mang tiền giả ra chợ đen là được à."
"Nhưng..."
"Đừng bao giờ liên lạc với tôi nữa."
Sau tiếng cúp máy lạnh nhạt, hắn gọi lại nhiều lần nhưng đã bị đối phương chặn số.
"M* kiếp! Đã vậy thì tao sẽ không để chúng mày được yên đâu."
Sau một đêm gấp rút tìm kiếm thông tin, cuối cùng họ cũng đã tìm hiểu được lí lịch thực sự của Tiểu Diệp.
"Châu Diệp Sương, 20 tuổi, tốt nghiệp cấp ba trường Trung học thành phố Z, từ nhỏ sống ở cô nhi viện Bình An, hiện đang mất tích không rõ nguyên nhân."
"Chỉ có vậy?"
"Chúng tôi chỉ tra ra được như vậy. Giống như mọi thông tin cá nhân về cô ấy đang bị ai đó che dấu."
"Nhất định phải tra bằng được cho tôi."
Trong lòng Nam Thiên Kỳ nóng như lửa đốt. Không phải cô bị mất tích, mà là đã chết!
Bây giờ anh chỉ muốn được gặp cô ngay lập tức, đã một ngày rồi cô không xuất hiện, nhưng vòng tay vẫn không có vấn đề nên anh cũng an tâm.
Chiếc xe khách dừng lại tại vùng ngoại ô hẻo lánh, Vương Triết Hạo lại bắt thêm một chiếc xe nữa đi sâu vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-o-kiep-sau/3304917/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.