Ba người đến chỗ phòng tiếp khách nói chuyện, hai người Lục Quang Phong nhìn biểu cảm của Hắc Lạp trên cả quãng đường mà cười nắc nẻ. 
"Cười gì mà cười. Mấy người ác lắm, còn không cho tôi có thời gian chuẩn bị tinh thần." 
"Bộ tôi đáng sợ lắm sao? Tôi không dễ thương à?" 
Vừa nói Tiểu Diệp vừa làm khuôn mặt ngây thơ đi trước Hắc Lạp. Công nhận là cô xinh đẹp thật, anh ta cũng từ từ thích nghi, bắt đầu nói chuyện xởi lởi với cô. 
"Ừm..không phải đâu cô nương à. Cho dù cô rất dễ thương xinh đẹp, nhưng mà vẫn là quỷ a, người ta vẫn thấy không tự nhiên." 
Lục Quang Phong nói sơ qua cho Hắc Lạp biết chuyện của Tiểu Diệp. Anh ta nghe xong chỉ thở dài. 
"Khó đấy. Ảnh còn không có chứ đừng nói là biết tên." 
Tiểu Diệp buồn buồn. Cô cũng biết chuyện này gần như bất khả thi. Nhưng biết làm thế nào bây giờ? Một con quỷ mang oán niệm không thể nào đi đầu thai được. Hắc Lạp thấy thế vội vàng an ủi cô. 
"Ấy, đừng buồn. Tôi cũng sẽ giúp, nhưng đổi lại..." 
Anh ta đến gần thì thầm với Tiểu Diệp điều gì đó, nhưng lại không để ý đến ánh mắt muốn chém người của Nam Thiên Kỳ. 
Chẳng biết nói gì mà Tiểu Diệp vui vẻ hẳn lên, liên tục gật đầu đồng ý. Hắc Lạp nháy mắt với hai người nhưng bị thái độ của Nam Thiên Kỳ phản công, anh ta chỉ cười trừ. 
"A ha ha. Dù sao tôi cũng là đàn ông đích thực, không nỡ nhìn người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-o-kiep-sau/2831952/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.