"Được rồi." Anh buông kéo, dùng máy sấy thổi tóc bị cắt trên mặt giúp cô, cuối cùng cởi áo choàng bên ngoài cho cô, lôi kéo cô đứng lên soi gương. Kết quả bởi vì vóc dáng quá thấp, cô hoàn toàn nhìn không thấy mình trong gương.
Duyệt Nhất Trầm dứt khoát ôm cô, "Thế nào?"
"Tạm được." Tuy rằng anh cũng chỉ cắt trên cơ sở vốn có mà thôi, nhưng đường nét cũng coi như lưu loát, chiều dài cũng vừa vặn, chỉ là lúc này Tư Lật mới phát hiện, anh đem mái chẻ của cô cắt thành tóc mái bằng.
Cô mất hứng, "Cắt mái bằng cho tôi là thế nào?"
Trách cô vừa bị ma quỷ ám ảnh, hoàn toàn không có để ý anh đang mân mê tóc mái của cô.
"Hả?" Anh thả cô xuống, thuận lợi sửa lại một chút tóc mái của cô, có chút không giải thích được, "Mái bằng không đáng yêu sao? Làm gì có tiểu cô nương nào để mái chẻ?"
"Tôi cũng không phải tiểu cô nương." Tư Lật theo bản năng cãi lại.
"Không phải sao?" Duyệt Nhất Trầm cong môi, con ngươi hiện lên một tia giảo hoạt, "Chờ lúc cô cao một thước rồi hãy nói."
Tư Lật đẩy anh ra ngoài cửa.
Cô tắm rửa một cái, đem tóc bị cắt xử lý sạch sẽ, sau đó ở phòng tắm sáy tóc.
Duyệt Nhất Trầm nghe được thanh âm tìm tới, ở bên ngoài gõ cửa một cái, dò hỏi: "Tư lật? Cần giúp một tay không?"
"Không cần!" Cô ở bên trong thay đổi tay, lắc lắc tay phải mỏi nhừ, có chút không thích ứng với thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nho-de-thuong/3568607/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.