thật ra nói đến việc,này, Tùng Dung cũng rất bực mình. cô hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì mà tự nhiên lại có tin đồn cô với Ôn Thiếu Khanh ly thân.
Hôm đó là ngày kỷ niệm kết hôn của họ, hai người đều uống rượu rồi chẳng biết vì sao mà lại quấn lấy nhau ngay trên sofa. Hứng thú của Ôn Thiếu Khanh tăng vọt, xoa nắn khiến toàn thân cô nhũn ra, ôm chặt lấy cô không định buông tha. Luật sư Tùng xưa nay luôn lạnh nhạt, điềm tĩnh giờ đây chỉ có thể mềm giọng, ôm cổ chồng thì thào van xin bên tai anh. Đến chính cô cũng muốn phỉ nhổ dáng vẻ quyến rũ mềm mại ấy. không xin còn đỡ, vừa van xin là ngọn lửa trong anh như bùng lên dữ dội hơn, mãnh liệt hơn.
Tùng Dung vùng vẫy mấy lần rồi chỉ đành kêu một tiếng từ bỏ, mặc cho anh đùa bỡn. Lúc cô thấy eo mình như sắp gãy, anh mới thỏa mãn buông tha, lần mò tìm tấm chăn mỏng đắp lên, ôm cô ngủ luôn trên sofa.
cô mệt đến mức không cử động nổi đầu ngón tay, vẫn không quên oán thầm, chẳng trách anh khônghay uống rượu, uống rượu rồi sẽ biến thân... thật đáng sợ!
Nghĩ tới đây thì thật sự không nhịn nổi nữa, Tùng Dung dùng hết sức lực còn sót lại đạp anh, chỉ nghe thấy tiếng cười trầm khàn, rồi anh cắn vành tai cô thì thào gì đó, nhưng cô đã ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau phải lên tòa, cô mơ màng tắt báo thức, bò ra khỏi vòng tay của Ôn Thiếu Khanh đi rửa mặt.
cô vừa mới vào phòng ngủ tắm rửa thay quần áo, lúc bước ra đã thấy cửa nhà rộng mở, đám học trò của Ôn Thiếu Khanh kinh ngạc đứng trước cửa, ngập ngừng không dám vào nhà.
Mấy cô cậu trẻ tuổi nhìn phòng ngủ rồi lại nhìn chăn trên sofa, nhìn Tùng Dung rồi lại nhìn Ôn Thiếu Khanh đang gập chăn, biểu cảm khuôn mặt cực kỳ đặc sắc. Cuối cùng vẫn là Chung Trinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nho-cua-anh-2/2637733/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.