Đàn em Tùng, trên sách viết, ôn hòa ung dung, năm tháng an bình.
Chúng mình chính là một đôi trời sinh
Sáng sớm hôm sau Ôn Thiếu Khanh đi tập thể dục về, thấy cũng đến giờ rồi liền vào bếp chuẩn bị bữa sáng, lại giao việc cho Nhường Chút, "đi gọi Tùng Dung dậy, đừng làm cô ấy sợ."
Tùng Dung đang ngủ ngon, đột nhiên cảm thấy một thứ đầy lông cọ vào lòng bàn tay, mơ màng tỉnh lại, thấy sinh vật trước mắt thì giật nảy mình, là Nhường Chút? cô đờ đẫn một lát rồi ngồi dậy, lúc này mới phát hiện mình đang nằm trên giường. Hôm qua rõ ràng cô trằn trọc trên ghế sofa, vậy mà ngủ thiếp đi lúc nào không biết? Lại còn ngủ trên giường Ôn Thiếu Khanh?
cô ra khỏi phòng ngủ, Ôn Thiếu Khanh đang làm bữa sáng, nghe thấy tiếng liền ló đầu ra, "Em rửa mặt đi rồi chuẩn bị ăn sáng. Ngày đầu tiên đi làm của năm mới, đừng đến muộn."
Tùng Dung hơi ngơ ngẩn, quay người đi vào nhà vệ sinh, đi vài bước mới nhớ ra đây là nhà của Ôn Thiếu Khanh, đồ vệ sinh cá nhân của cô ở nhà đối diện.
cô bèn quay lại định về nhà, nhưng vừa mở cửa ra đã sững người lại.
Tùng Dung nhìn một đám người trước cửa đang kinh ngạc, lại cúi đầu nhìn mình. Sáng sớm cô mặc quần áo ở nhà, còn chưa rửa mặt, đầu tóc bù xù đi ra từ nhà Ôn Thiếu Khanh, bị người khác hiểu lầm cũng là chuyện dễ hiểu.
Quá trình phản ứng kéo dài mấy giây, sau đó cô bình tĩnh mỉm cười chào hỏi, điềm nhiên giải thích: "Lúc dậy rửa mặt phát hiện nhà không có nước, sang đây hỏi mới biết do nhà mình bị mất nước, chắc khôngcẩn thận đập vào van rồi, đang định về nhà kiểm tra lại. Các em tìm thầy Ôn à? anh ấy ở nhà đấy, mau vào đi."
nói xong, cô bỏ qua ánh mắt kinh ngạc của đám học trò của Ôn Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nho-cua-anh-2/2637726/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.