“Ôn Thiếu Khanh, anh là đồ khốn!”
Mấy ngày tiếp theo, Ôn Thiếu Khanh lại không gặp Tùng Dung. Tan làm về, anh còn cố ý đi mua một miếng đậu hũ tới gõ cửa nhà hàng xóm, nhưng đợi một lúc lâu cũng không thấy có động tĩnh gì.
Gần đây Ôn Thiếu Khanh liên tục đến khoa Răng Hàm Mặt, đám sinh viên được anh hướng dẫn liền tụ lại bàn tán.
"Thầy Ôn lại đến khoa Răng Hàm Mặt rồi?"
"Đúng đấy."
"Sao dạo này thầy ấy hay đến đó thế?"
"Đau răng hay sao?"
"Đâu có. Hôm qua còn thấy thầy ấy ăn cơm ngon lành ở phòng phẫu thuật mà."
"Chẳng lẽ định chuyển tới khoa Răng Hàm Mặt?"
"Không phải chứ? Tôi còn chưa tốt nghiệp mà!"
"Vừa nãy tôi còn thấy thầy ấy nói chuyện với cô Hà.”
Chung Trinh nghe chuyện, trong đầu chợt nảy ra suy nghĩ, chẳng lẽ người mà thầy Ôn thích là bác sĩ Hà? Lần trước thầy Ôn nói bác sĩ Hà là đàn em của thầy ấy, đàn anh đàn em xưa nay vẫn dễ có tình riêng mà?
Ôn Thiếu Khanh cứ quanh quẩn trong phòng điều trị. Hà Ca tiễn bệnh nhân cuối cùng xong, tháo khẩu trang xuống hỏi: "Đàn anh, anh đau răng à?"
"Không."
"Không đau răng thì cứ đến đây làm gì?"
"Gần đây có bệnh nhân nào tên Tùng Dung tới khám không?"
"Có, chiều hôm qua đã nhổ răng khôn, cuối tuần này tới tái khám."
"Em nhận ca đó à? Nhổ xong rồi hả?"
"Vâng, có vấn đề gì không ạ?"
Ôn Thiếu Khanh lắc đầu, "Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nho-cua-anh-2/2637679/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.