LƯU VỊ! ĐỤNG VÀO NỮ NHÂN CỦA TÔI! ÔNG MUỐN CHẾT À?
Một người của Thiên Hàn nhanh đến đấm Lưu Vị một cái cực mạnh vào mặt, rồi lại đấm vào bụng hai ba cái khiến ông ta không kịp phản kháng mà khụy xuống. Thiên Hàn thì đi nhanh lại ôm lấy Vân Y vào lòng, nói khẽ.
- Xin lỗi!
Vân Y lắc đầu rồi ôm chặt lấy Thiên Hàn, hắn biết cô đang sợ nên cố trấn an cô rồi bảo.
- Không sao rồi! Em đứng đây một lúc!
Thiên Hàn để cô lại cạnh một ám vệ còn hắn thì nhẹ nhàng đi đến gần Lưu Vị khụy một chân xuống, tay giật cổ áo ông ta nắm lên. Một bên khóa môi của Lưu Vị bị chảy máu do người của hắn đánh, ông ta run rẩy xin tha.
- Bạch... Bạch tổng! Xin ngài tha cho tôi!
- Tha? Tha là tha thế nào khi ông hành động lố lăng đó với người của tôi?
- Không... Không phải như vậy đâu! Là... Là thư kí của ngài quyến rũ tôi?
What? Lưu Vị ơi là Lưu Vị, ông dám nói ra câu này là cũng gan hùm rồi.
"Bốp"
Không nói không rằng, Thiên Hàn đấm mạnh vào mặt ông ta khiến bật máu nhiều hơn.
- Ông thật sự muốn gặp diêm vương sớm rồi!
- Bạch tổng! Bạch tổng xin ngài tha mạng!
- Đưa ông ta về xử lí, tay nào đụng vào Vân Y thì chặt đứt tay đó! Phải cho ông ta nếm trải qua sự sống không bằng chết!
- Đừng... Đừng mà Bạch tổng! Xin ngài!
- Muộn rồi! Lôi đi!
- Dạ!
Nói rồi hai tên ám vệ lôi Lưu Vị ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1722028/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.