Sau khi giải quyết việc của Trịnh Kiều Liên xong thì Thiên Hàn quay về phòng làm việc, Vân Y chọc tức ả ta một lúc xong cũng rời khỏi đó.
Vân Y vừa mở cửa đi vào chưa kịp nhìn sắc mặt Thiên Hàn thì đã nghe hắn hỏi.
- Vào chậm thế?
Vân Y nhìn Thiên Hàn mỉm cười rồi lên tiếng trả lời.
- Anh đoán xem?
Thiên Hàn nhìn Vân Y, lại bảo hắn đoán, hắn khẽ cau mày nói.
- Anh không muốn đoán! Anh muốn nghe em trả lời!
Vân Y cười nhẹ rồi lên tiếng trả lời.
- Ở lại làm việc cần làm thôi!
- Việc cần làm của em là gì?
Vân Y mỉm cười đi lại trước mặt Thiên Hàn, nhẹ nhàng nói.
- Chắc anh biết mà hả? Haiz thôi bả đi! Em đi lấy cafe cho đây!
Nói rồi Vân Y quay lưng rời đi. Thiên Hàn khẽ cười nhìn cô, miệng nói nhỏ.
- Anh biết!
Hắn cười nhẹ một cái rồi bắt đầu làm việc.
________________________________________________
Vân Y vừa đi xuống thì gặp lại Trịnh Kiều Liên đang ôm một thùng đồ, Vân Y nhếch môi cười nhẹ lướt qua thì chị ta lên tiếng.
- Hả dạ mày rồi?
Đúng là cố tình gây chuyện, cô đã định không nói đến mà cứ có nói. Vân Y mỉm cười quay lại nhìn cô ta.
- Cô đoán xem? Đã hả dạ tôi chưa?
Chị ta tỏ vẻ khinh bỉ nhìn Vân Y, giọng đanh đá nói.
- Mày... Mày đừng nghĩ có Thiên Hàn chóng lưng thì tao sợ!
Vân Y cười khẩy, chậm rãi nói với chị ta.
- Hà? Sợ hay không là do cô! Tôi đâu nói gì?
Trịnh Kiều Liên ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721978/chuong-100.html