"Cạch"_ Vân Y mở cửa phòng làm việc của hắn bước vào, nhẹ nhàng đến trước bàn hắn, đặt cốc cafe xuống bàn.
- Cafe của anh!
Thiên Hàn vừa nghe giọng cô thì ngước lên, đưa mắt nhìn cốc cafe khẽ mỉm cười rồi nói.
- Ồ anh định nhắc em đấy?
- Vậy sao?
Hắn nâng cốc cafe lên uống một ngụm nhẹ nhàng đặt cốc cafe xuống đưa mắt nhìn cô hỏi tiếp.
- Sao em biết mà đi lấy vậy?
Vân Y lắc đầu mỉm cười trả lời câu hỏi của Thiên Hàn.
- Em nào biết đâu! Là Lục Hạ kéo em đi ấy!
Cứ tưởng cô biết mình sẽ uống cafe chứ ai ngờ... Thiên Hàn chỉ biết lắc đầu mỉm cười không nói gì.
Thấy hắn cứ nhìn ly cafe cười thì cô khẽ cau có hỏi lại.
- Này anh sao thế? Tự dưng ngồi cười một mình? Bị mắc thằng bố à?
Thiên Hàn nhíu mày nhìn Vân Y, hắn im lặng một lúc rồi đưa tay lên ngoắc cô.
- Lại đây!
- Hả?
- Nhanh!
Vân Y tuy có chút khó hiểu nhưng vẫn bước lại gần hắn và rồi... Thiên Hàn nhanh chóng kéo Vân Y ngã xuống người mình.
Vân Y nhíu mày nhìn Thiên Hàn định đúng dậy nhưng hắn nhanh tay ôm lại.
- Anh bị hâm à?
Thiên Hàn khẽ nhíu mày nhìn nữ nhân đang trong tay mình, môi mấp mấy nói.
- Ai hâm! Dạo này em gan lắm rồi!
Vân Y nhìn hắn với ánh mắt ngay thơ vô (số) tội.
- Gan gì chứ! Buông em ra!
- Không!
- Bạch Thiên Hàn!
Vân Y vừa gọi tên hắn thì ngay lập tức hắn đặt môi mình lên bờ môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721973/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.