Được rồi! Là anh sai! Anh không nên nói em như vậy với em! Anh xin lỗi! Anh xin lỗi! Ngoan đừng khóc nữa!
Vân Y im lặng một lúc rồi đưa mắt nhìn Thiên Hàn, ánh mắt vẫn còn có chút phẫn nộ.
- Bạch Thiên Hàn! Anh... Nghĩ em là người như vậy?
Thiên Hàn nhìn cô với ánh mắt có lỗi.
- Tại sao em lại nói vậy?
Vân Y nhíu đôi mày còn chút đỏ nhìn Thiên Hàn hỏi lại.
- Hơ? Ý anh là gì?
- Em không có chút tình cảm nào với anh à?
Vân Y ấp úng, cúi đầu không trả lời.
- Em...
Thiên Hàn nắm chặt bả vai của Vân Y khiến cô giật mình ngước lên nhìn mình rồi mới lên tiếng nói tiếp.
- Nhìn thẳng vào mắt ánh mà nói!
Vân Y nhăn nhó mặt mày, khó chịu nói.
- Bạch Thiên Hàn anh đừng làm khó em nữa được không?
- Làm khó? Có sao?
Vân Y gật gật đầu thay cho câu trả lời. Thiên Hàn nhìn Vân Y, nhếch khóe môi lên cười khẽ rồi nói.
- Ở đây chỉ có em và anh! Nói đi!
- Hửm? Nói gì cơ!
- Triệu Vân Y! Em là đang giả ngơ đấy à?
Vân Y vẫn trưng bộ mặt ngay thơ như không biết gì nhìn Thiên Hàn.
Thiên Hàn nhíu mày, đưa tay kéo Vân Y lại gần, khoảng cách giữa cô và hắn chỉ còn vài ba centi nữa là môi chạm môi.
- Em có yêu anh không?
Tim Vân Y đập càng lúc càng mạnh, cô không biết phải nói thế nào với hắn.
- Em...
- Nói đi! Không em đừng trách anh độc ác!
- Có!
- Em nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721967/chuong-89.html