- TRIỆU VÂN Y! MÀY HAY LẮM!
Giọng quát nạt ở phía cửa vang lên, cả Lục Hạ, Vân Y và Vân Trình đều hướng mắt về phía đó, khóe môi cô khẽ nhếch lên khi nhìn thấy người ba "thân yêu" của mình đang đứng cạnh bà Âu Tư Nhạn và con gái bà ta, có cả vợ của Vân Trình là Thẩm Kiều.
Triệu Triết Lập bước nhanh đến gần cô, mặt hầm hầm nói.
- Tập đoàn có quyết tâm của mẹ mày mà mày còn không giúp! Mày có phải là con người nữa không?
Vân Y xem ông ta như không khí, chẳng mấy quan tâm, tay nhẹ nâng bình trà lên rót vào ly của mình rồi lại bình thản đưa lên miệng uống, tay gõ gõ bàn như không có chuyện gì xảy ra. Ngay lúc này đây, không khí im ắng đến khó thở, chẳng ai dám hó hé một tiếng gì cho đến khi ả Âu Tư Nhạn lên tiếng.
- Vân Y! Ba con đang nói chuyện với con đấy! Con mau trả lời đi!
Ả Tư Nhã cất giọng chanh chua cay nghiệt nói.
- Triệu Vân Y! Chị là đang ở trong nhà ba đó, không chào hỏi một tiếng đã vậy ba nói chuyện còn không trả lời!
Ly trà bị Vân Y đặt mạnh xuồn bàn như muốn vỡ ra, cô đưa ánh mắt sắt bén của mình nhìn bọn họ, khóe môi cong lên tạo nụ cười khẩy, môi mấp mấy nói.
- Nhà ba? Ồ có sao? Tôi là đang ở nhà mẹ tôi mà?
Thẩm Kiều cau có lên tiếng.
- Nhà mẹ mày cái khỉ gì? Đây là nhà của Triệu Triết Lập! Mày điên à?
Vân Trình nghe vợ mình nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721939/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.