- Không được!
Cả đám nhìn về tiếng nói phát ra, là cô - Triệu Vân Y là người nói hai từ "Không được" đó. Tại sao nhỉ? Cô thương xót hay còn nuối tiếc gì người ba không biết phân biệt phải trái kia. Tại sao lại không đồng ý?
Lục Hạ cau mày nhìn về phía Vân Y, môi mấp mấy hỏi.
- Triệu Vân Y? Tại sao lại không được? Tao thấy vậy mới vừa với bọn họ!
Nhất Phong nhìn Vân Y với ánh mắt khó hiểu hỏi.
- Vân Y! Anh thấy họ đối xử với em như vậy mà em không muốn trả thù à? Em vị tha vậy?
Tư Vũ cau có nhìn cô tiếp tục hỏi.
- Triệu Vân Y à? Nếu em như vậy thì họ sẽ tiếp tục lấn tới và cứ vậy họ sẽ gây chuyện với em cho xem!
Thiên Hàn cũng khá bất ngờ khi nghe Vân Y nói hai từ "Không được", suy nghĩ trong đầu rằng chắc cô vẫn còn có chút thương xót, dù sao thì cũng là ba ruột của cô mà, nếu thương xót cũng là chuyện thường tình. Ánh mắt của hắn cứ nhìn chăm chăm về phía cô, chờ lúc cô lên tiếng.
Mày đẹp của cô khẽ nhíu lại, đưa mắt nhìn 3 người kia rồi lại nhìn Thiên Hàn, cô khẽ nhún vai rồi nói.
- Lại hấp tấp! Em chưa nói hết mà! Không được ở đây là cứ để từ từ, đừng để Triệu Liễu sụp đổ một lần một, cứ để từ từ, chờ gia đình ông ta phải đi vây đi mượn cứu tập đoàn, đến lúc đó mình ra tay vẫn chưa muộn!
Nhất Phàm, Lục Hạ và cả Tư Vũ đều trố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721928/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.