Sau khi ăn sáng xong thì cả đám lại đi lên phòng khách, Nhất Phàm vừa ngồi xuống sofa là lên tiếng ngay.
- Ai da đúng là ăn cơm ké ngon thật! Haha bữa nào tao cũng qua ăn được không Thiên Hàn!
- Nếu mày muốn! Nhưng tao sẽ nói dì Hà làm đủ hai phần thôi! Mày qua sẽ cho mày tự lăn vào bếp làm!
Nhất Phàm nhăn mặt nhăn mày nhìn Thiên Hàn, miệng than thở.
- Ủa sao kì vậy? Vậy sao gọi là ăn ké được!
- Thì có sẵn đồ sống, mày chỉ cần nấu!
Nhất Phàm cau mày nhăn nhó, khóe môi giật giật nói.
- Tao lạy mày Thiên Hàn ơi!
Tư Vũ cười cười vỗ vai Nhất Phàm, miệng an ủi.
- Thôi chịu đi mày, gọi điện bảo Tử Yên về nấu cho mày ăn!
Nhất Phàm nhăn mặt, tay ôm lấy cánh tay Thiên Hàn giả vờ nhõng nhẽo.
- Thôi không muốn không muốn đâu, muốn ăn cùng Thiên Hàn ca ca cơ!
Thiên Hàn cau mày đẩy Nhất Phàm ra, miệng nói lời cự tuyệt.
- Tao đạp một đạp là mày bay!
Nhất Phàm cau có buôn Thiên Hàn ra, miệng quở trách.
- Mày thiệt tình! Có Vân Y rồi bỏ tao thế à? Buồn mày ghê!
Thiên Hàn nhếch môi cười nhẹ, nhìn Nhất Phàm với ánh mắt nhợt nhạt.
- Mày có tin tao gọi Tử Yên bảo là mày thích quen nam nhân không!
Nhất Phàm rớt mồ hôi với hắn, khóe môi giật giật nói.
- Mày muốn Tử Yên về giết tao chết à? Tao còn muốn có vợ mày à?
Lục Hạ cười vui vẻ chỉ chỉ vào Vân Y rồi nói.
- Nè nè Nhất Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721923/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.