Sau khi đi mua sắm, ăn uống cùng Lục Hạ xong cũng đã gần 13h nên lúc ấy cô đã về nhà luôn mà không đi đâu nữa. Về nhà nghỉ ngơi được một lúc thì cũng đã xế chiều, cô vừa đi xuống nhà thì đã thấy hắn từ ngoài cửa đi vào.
Vân Y khẽ chau mày nhìn Thiên Hàn rồi hỏi.
- Sao nay anh về sớm vậy?
Thấy ánh mắt đó của cô, hắn có thể đoán được cô đã quên mất chuyện gì.
- Chẳng phải hôm qua tôi nói với em là hôm nay tôi sẽ về sớm sao?
À đúng rồi nhỉ, tối qua hắn có nói, quên mất. Cô mỉm cười nhìn hắn gật gật đầu. Hắn đưa mắt nhìn cô rồi hỏi.
- Trưa đã ăn gì chưa?
- Rồi!
- Uống thuốc chưa?
Câu hỏi của hắn làm cô khựng người, ây quên mấy phải uống.
- Hả... À... Ờ... Ừmm...
Nghe giọng điệu ấp úng của cô hắn có thể biết được cô đã quên uống thuốc, khẽ chau mày nhìn cô rồi nói.
- Quên?
Vân Y không nói gì, nhìn Thiên Hàn cười gượng. Thiên Hàn im lặng một lúc rồi nói đồng hồ nói.
- Lên phòng thay quần áo đi, tôi đưa em đi chọn đồ.
Cô lại ngớ người nhìn hắn.
- Chọn đồ?
Hắn liếc đôi mắt lạnh lẽo sang nhìn cô, môi mấp mấy nói 4 từ.
- Bữa tiệc Mạch gia.
Cô gật đầu răm rắp nghe theo rồi liền đi vội lên phòng tắm rửa thay quần áo sửa soạn. Hắn cũng đi lên phòng của mình nằm nghỉ ngơi tầm 1 phút rồi ngồi dậy đi đến tủ quần áo lựa đồ cho bữa tiệc tối nay.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721911/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.