- Vân Y à? Có phải cháu thích Bạch Thiên Hàn rồi đúng không?
Cô đứng hình với câu hỏi của dì Hà, môi mỉm cười trả lời.
- Ôi giờ dì Hà ơi, con chỉ là một người bình thường làm sao có thể xứng với Bạch tổng được chứ! Có xứng chắc chỉ có cô trưởng phòng Mạc kia kìa.
Dì Hà quay sang nhìn cô, hỏi lại.
- Trưởng phòng Mạc? Là Mạc Giai Lộ à?
Cô gật gật đầu.
- Đúng rồi đúng rồi! Dì cũng biết cô ta à? Đúng là cũng có chút tiếng tâm nhỉ?
- Dì nhớ có vài lần cô ta đến tìm thiếu gia nhưng thiếu gia không tiếp thế là lại ủ rủ đi về.
Cô gật gật đầu, miệng lảm nhảm.
- Ô... Thì ra là thầm thương trộm nhớ từ lâu rồi sao.
- Cháu nói gì vậy Vân Y!
Cô quay sang nhìn dì Hà, mỉm cười nói.
- À dạ không có gì đâu ạ! Xong rồi để con lên gọi hắn ta... À không Bạch tổng... Con lên gọi Bạch tổng xuống nhé!
Dì Hà gật đầu cười hiền, cô nhanh chóng đi lên lầu, đến phòng hắn gõ cửa
"Cốc... Cốc... Cốc"
"Cạch" hắn mở cửa ra, nhíu mày nhìn cô.
- Có chuyện gì?
- À... Dì Hà bảo anh xuống ăn tối!
Hắt gật đầu, cô tưởng xong rồi vừa quay đi định xuống nhà thì hắn lại lên tiếng.
- Vào đây. Tôi nói chuyện một!
Cô quay lại nhìn hắn, khẽ nhíu mày rồi vào phòng, lần này là lần thứ 2 cô bước chân vào phòng hắn, cảm giác như mới lần đầu vào, lo lắng, sợ sệt.
- Cô gái lúc trưa ở nhà hàng là ai?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/164473/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.