Nhất Phàm và Tư Vũ nghe thấy tiếng đập bàn khẽ nhíu mày nhìn về phía cô. Hắn đảo mắt về nơi phát ra tiếng động lúc nãy, cau mày nhìn, à ra là cô, người lần trước hắn gặp, hôm nay lại gặp lại, vui nhỉ?
Thấy thái độ của cô, ông Triết Lập trố mắt nhìn cô lên tiếng hỏi.
- Triệu Vân Y! Con biết Bạch tổng?
Cô dời tầm mắt sang nhìn ba mình, giọng lạnh nhạt.
- Không.
- Vậy sao? Vậy sao lại tỏ thái độ như vậy...
Cô im lặng không trả lời, thấy Vân Y và ông Triết Lập cứ như muốn cãi nhau, Tư Vũ nhanh chóng lên tiếng.
- Triệu tổng? Không định mời chúng tôi ngồi à?
Nghe Tư Vũ nói vậy, ông ta vội vội vàng vàng nhìn cả ba người họ rối rít nói.
- À... À... Bạch tổng, Lãnh tổng, Phong tổng... Xin... Xin lỗi! Mời... Mời ba ngài ngồi ạ.
Hắn ngồi xuống ghế, thì ra cô là Triệu Vân Y, con gái họ Triệu, rất cá tính.
Hai bên ngồi bàn với nhau về hợp đồng dự án, cô thì cứ im lặng nhìn họ nói chuyện chứ chả thèm quan tâm. Ông Triết Lập thấy cô cứ im thin thít liền lên tiếng nói nhỏ, đủ cho Vân Y nghe.
- Vân Y! Mày nói giúp ba mà. Sao không nói gì đi chứ?
Cô nhìn ba mình, cười khẩy rồi nói.
- Ý ba là sao? Ba muốn tôi làm gì? Quyến rũ anh ta?
Ông ta lắp ba lắp bắp.
- Mày... Lỡ bên đó không kí hợp đồng thì mày... Thì mày giúp ba đi.
Cô nhếch môi cười khinh, nhìn ba mình.
- Tôi không rảnh. Bảo tôi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/164451/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.