Từ hôm cô bỏ không làm việc nhà nữa thì bà Âu Tư Nhạn đã bảo ba cô tìm giúp việc. Cô đang nằm trong phòng tình tang bấm điện thoại thì tiếng gõ cửa phòng vang lên.
" Cốc... Cốc... Cốc "
- Cô chủ, mời cô xuống ăn tối ạ.
Cô nhìn đồng hồ, đã 17h47' rồi, cô nhìn ra phía cửa phòng lên tiếng
- Tôi xuống ngay.
Cô để điện thoại xuông, đứng dậy vươn vai một cái rồi đi xuống nhà. Chợt nhớ ra phải ngồi ăn chung bàn với bọn họ, haizz mệt mỏi ghê.
Xuống nhà Vân Y đi thẳng vào bếp, ngồi xuống ghế, lúc này mẹ con Âu Tư Nhạn và ông Triết Lập chưa xuống, thầm nghĩ trong đầu chắc họ đang vui vẻ trên phòng khách chứ gì. Vừa vụt tắt suy nghĩ đó thì bọn họ ra đến, cô liếc nhìn họ một cái rồi quay sang nhìn dì giúp việc, sợ đợi lâu, dì giúp việc nhanh chóng dọn bữa tối ra rồi lui đi. Cô chẳng thèm quan tâm bọn họ mà cứ ngồi ăn thản nhiên.
Ả Âu Tư Nhã giả vờ hiếu thảo vui vẻ gắp thức ăn cho ông ta.
- Ba ăn cái này nhé!
Ông ta mỉm cười nhìn ả ta rồi quay sang cô.
- Cảm ơn con Tư Nhã! Vân Y! Tư Nhã còn biết gắp thức ăn cho ba, sao mày không học theo con bé hả?
Cô đang ăn nghe ông ta nói vậy thì nhếch môi cười khinh.
- Ba muốn ăn tự gắp, tôi bận ăn rồi.
Ba cô tức giận.
- Mày... Mày...
Cô chẳng nói chẳng rằng tiếp tục ngồi ăn thản nhiên, chẳng thèm quan tâm bọn họ. Thấy vậy bà Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/164449/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.