Ninh Ninh ngơ ngác nhìn anh! Có phải là cô đang mơ ngủ rồi không? Anh vừa mới nói là...
"Thế nào? Làm được không?"
"Anh... không đùa chứ?"
"Không!"
"Nhưng... Tôi..."
Hàn Vũ nhìn cô, biểu cảm lại có chút không hài lòng. Muốn gì thì cứ nói, sao cứ phải ấp úng như thế.
"Tôi...chỉ sợ một ngày nào đó lỡ như chị ấy quay lại thì sao?"
"Thì đã sao? Là cô ta không cần mối hôn sự này. Cô gả cho tôi thì chính là vợ tôi."
Đối với Hàn Vũ mà nói, nếu không lấy được người anh thương thì dù có lấy ai cũng đều như nhau cả thôi. Nhưng nếu như anh đã cưới cô về thì nhất định sẽ bảo bọc cho cô thật tốt. Chỉ cần cô không làm ra những chuyện quá đáng thì anh sẽ không để cô phải chịu bất cứ thiệt thòi nào. Anh hứa!
"Từ nay về sau, tôi sẽ làm chỗ dựa cho cô. Có tôi ở đây, tuyệt đối sẽ không để ai ức hiếp cô."
Ninh Ninh bị mấy lời nói của Hàn Vũ làm cho cảm động rồi. Cô lại khóc, nước mắt lại cứ rơi mãi không thôi. Lần đầu tiên, có người nói với cô mấy lời thâm tình đó, thật sự là cô rất vui. Đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt, Ninh Ninh nở một nụ cười thật tươi tắn. Nếu anh đã nhận cô làm vợ thì cô cũng sẽ xem anh là chồng mà đối đãi.
"Cảm ơn anh."
"Được rồi! Cô đi tắm rửa thay đồ đi. Tôi đói rồi."
"Đợi một chút! Tôi... Tôi sẽ nấu cơm tối cho anh."
Vốn định đưa cô ra ngoài ăn, giờ cô lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nao-cho-em/277523/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.